Bài thơ lớp


Mời bạn ghé dzô thăm lớp K
Năm mươi tên giặc nói chẳng ngoa
Cùng nhau điểm lại từng khuôn mặt
Mấy mươi bữa nữa sẽ phải xa

Đầu tiên nhắc đến chú chúc mào
Đỏ đít dài đuôi tướng thanh cao
Hà Quân tên ấy làm lớp trưởng
“Bức tường” bắt chước thật xôn xao.




Loan Trúc ngồi im không nói năng
Khi mà cao hứng bắn pằng pằng
Không kể trời đất cao hay thấp
Ai mà ngăn được mỗi lần hăng.

Chị Nhung năm tấn ngồi một bên
Cũng như cục đất chẳng e hèm
Miệng cười như thể thu tỏa nắng
Ai biết răng này đã nhuộm đen.

Nhắc đến Lê Nhung nhớ Võ Nhung
 Đồng name nên dáng cũng như thùng
Là chúa cà rê vô lớp muộn
Hỏi đến người yêu miệng như bưng.


Ngồi bên con bé Phan Thị Trang
 Cha mẹ đẻ ra vốn nhẹ nhàng
Nhưng đã nhập gia phải tùy tục
Chuyện trò vui vẻ cũng pháo rang.


Hà Tân đội nón rất có ruyên
 Cười tít bay xa đến muôn miền
Mê ăn muốn ngủ là như vậy
Lưu bút này đây đến mấy trang.


Em út lớp ta Hoàng Hà Thương
 So với ả em cũng bình thường
Mà sao cao giọng đòi làm chị
Học tanh như cá một tấm gương.


Động cầu xóm ấy có một cô
 Miệng như bà phật miệng nam mô
Thế mà cũng có đuôi rồi đấy
Có phải chàng trai ấy họ Ngô?


Hà Giang xóm 7 thị trấn kia
Sao mi cao vậy chẳng chịu chia
Anh em bọn tớ vài phân lẻ
Hãnh diện đứng trên lũ râu ria.


Suýt quên con mụ Trình mẹt này
Chị cả cho nên rất sâu cay
Đến tuổi lấy chồng rồi chị ạ
Sao chuyện kéo cưa vẫn gió bay.



ở cùng xóm choa: tên Thanh Nga
lớp phó kiêm giữ sổ Nam Tào
Suốt ngày chăm chỉ như kiến thợ
Mong là hè tới sẽ đậu cao.

Cùng một lối đi xóm khác nhau
Huyền thì xóm 1, Điệp xóm 2
Văn Sơn tươi đẹp hàng cau thẳng
Mời lên ăn “sán” phải chuồn dài.

Rú Cuồi sừng sững thẳng hàng thông
Mỹ Dung đứng dưới những ngóng trông
Tháng chín hè qua mơ thành thực
Giảng đường đại học rộng thênh thênh.

Tràng Sơn có cái đập Bara
13 xóm ấy có một nhà
Sinh ra cô ả Thùy Dung đó
Sao lên trường mới ít hát ca?

Chị Mơ tính tựa một con cua
So với mày râu chẳng chịu thua
Những lúc một mình hiền ra phết
Ai bảo hoe Mơ là chanh chua

Nghĩa Nhân xóm 4 đất lạc sơn
Nghĩa chù tên khác thân mật hơn
Học hành nhà cửa siêng nhất xóm
Ai khen ngúc nguẩy nói “cảm ơn!”

Nữ vương tóc tốt Nguyễn Quỳnh Trang
Tính khí hiền khô rất nhẹ nhàng
Sau cặp đít chai: khung trời ước
Tương lai mở cửa rộng thênh thang

Tên thật là hay Nguyễn Hải Linh
Con của mẹ Dung dạy môn sinh
Học siêng như thể con mọt sách
Đến giờ nhớ ngủ nhé Hải Linh.

Bây giờ chuyển sang với các anh
Thì đã có ngay Đinh Tuấn Anh
Bốn mắt bình thường mà có tám
Cất giấu ở đâu phải nói ngay.

Ngồi bên cá trích Trần Hoàng Quân
Diễn viên Hàn Quốc kém mấy phân
Mà vẫn đơn côi hình với bóng
Gái đú chuyện kia sao bất cần.

Quốc Thắng bên này hét như điên
Tổ trưởng cho nên rất có quyền
Phân công ai nấy rành bình đẳng
Nên chẳng có ai cướp chính quyền.

Một mắt thì gian một mắt hiền
Hay là mắt đã bị thôi miên
Họ Phan tên Tiến người thị trấn
“Tổ tôm” tên gọi lúc thân quen

Công Hiệp ngồi trên “thầy của choa”
Máy in còn kém mấy lần xa
Kiểm tra thư gửi tua như chớp
Ngó nghiêng một ẻm ở tầng ba

Xuân Hiếu lặng im ngồi một bên
Mà nghe giông bão nổi trăm miền
Thỉnh thoảng mới ghé vào góp chuyện
Cười vui rôm rả mấy ngày liền

Cọng đen vốn mốt Italy
Đít chai dày cộm đến mấy li
“Tiến sĩ” mọi người thường quen gọi
Thầy Hải còn khen: “cu ấy lì”.

Minh Thành sao không làm luật sư
Ba quân thiên hạ cười lu bù
Hay cãi – ai bảo “nhây” mà tội
Sắp đến ngày xa phải vô tư.

Ngọc Hậu lặng thinh cười làm duyên
Học giỏi đẹp trai thế mới phiền
Cầm quân đi đánh trăm trận thắng
Cơm nắm muối rang học theo liền.

Một mét bảy hơn: Lê Thanh Phong
Cà lăm nói lại cứ lòng vòng
Cá gỗ là tên theo tính cách
Phải mau mau thoáng có biết không

Chàng trai quên ngủ Đinh Tuấn Hà
Sáng mai vẫn học đến canh ba
Cho nên đến lớp là sâu ngủ
Thầy gọi đứng lên nói chẳng ra

Ngồi bên Văn Bảo chợ Tràng kia
Cùng với Minh An như cá thia
Vui đọc truyện tranh quên mất học
Thầy Dũng luyện thi đang đón kìa!

“Giáo sư” Trần Kiên hay “chíp hôi”
Tóc bồng mắt kính nhưng chẳng hôi
Miệng cười to cỡ hoa bù đực
Nhưng hãy cứ vui đừng có thôi

Đan Phượng – trại gà Hà Huy Quang
Thằng này xuất xứ ở miền Nam
Họ hàng thân thích với chàng trích
Nên cũng như anh – gái chẳng ham

Ngồi bên lớp trưởng Nguyễn Hải Dương
Nghe tên lại nghĩ đến con dương
Anh chị em ơi nên lánh mặt
Kẻo hắn lồng lên không biết đường

Phúc vốn là tên, họ là Vương
Cày bừa vất vả nghĩ mà thương
Cố gắng đi lên công nghiệp hóa
Họ hàng nhà Phúc đỡ dầm sương

Đông Sơn đất ấy có Thái Danh
Mặt ngầu The Man giống đàn anh
Cười nói suốt ngày như đi hội
“Gần xa nô nức nhất yến anh”.

Cảnh Tú làng Vành xứ Trùng Quang
Ngày rằm mùng một cũng khói nhang
Tú ơi chớ có sang ăn oản
Phật vật cho xem chớ khóc than.

Văn Minh phó bí lão đại nhân
Có khi tính khí rất bất cần
Trung Sơn sao hỏi ngô đã bẻ
Làm cô Anh Ngữ giận sôi gân

Khắc Phú họ Lê cùng Khắc Hợp
Tính cũng đôi khi rất là hợp
Thế nhưng có lúc lại mổ nhau
Cũng chỉ đôi khi hay lớp tớp

Bên này Quang Huy người nghệ sĩ
Hát ca tài lẻ miễn phải bàn
Học hành lên tay khi tình đến
Hai bên đều được thật hân hoan

Sang dãy bên kia có Đức Huy
Viết bản kiểm điểm chẳng nghĩ suy
Viết chán cho nên thành ra thuộc
Thành tích này đây chớ phát huy

Sĩ Vinh sở hữu chân vòng kiềng
Vì chưng dáng phật vòng mới thiêng
Trèo tường mấy bận thầy Hùng bắt
Vinh ơi, vì lớp stop liền!

Thí Lù tên gọi rất là quen
Trọng Tuấn là tên chớ có khen
Tóc mai hai mái như con gái
Tiếng gió phát ra cây cối ghen

Việt Anh nhút nhát của ngày xưa
Giờ đây thầy nạt miễn có chừa
Ngồi nơi bàn cuối bàn vui vẻ
“Im lặng” Việt Anh nghe rõ chưa?

Ngồi bên tên gọi Nguyễn Cảnh Hùng
Ai gọi “Hùng béo” chẳng phát khùng
Vốn sinh giờ nói nên ít chuyện
Hè tới Hùng ơi báo tin mừng.
Vùng sâu xa cách Tăng Thanh Hải

Học hành chẳng bao giờ trễ nải
Cắp tay sau đít dọa cô Nguyệt
Ai bảo Hải choa ham sợ hầy.
Suýt quên con ả bẻm thị Tâm

Cũng đôi kiếng cận cho thêm phần
Uy nghi như một bà thông thái
Nhưng với bạn bè lại rất thân
Cuối cùng lại đến phần thằng tôi

Hay là đến lượt ta nên thôi
Thuốc lào – sở thích hay cười nói
Bí thư – chức vụ không phải tồi
Mấy dòng điểm duyệt qua lớp K

Ba năm chung sống dưới một nhà
Mai sau xa cách xin hãy nhớ
Một khoảng trời yêu 12K



Ấy là chưa kể người ra đi
Đầu tiên kể đến Nguyễn Quý Phi
Đội trời đạp đất Đô Lương I
Nên đã chuyển sang bên lớp I

Cùng với Trần Phương tính cũng lì
Ra đi chẳng để lại chút chi
Cho nên bí thư đếm cũng thiếu
Tui phải thêm dô cho mặn mà

Nhận xét